
trước hết mình xin chúc mừng các bạn ban A đã được mình đoán đề, và đã nghe lời mình. mình cũng mỉa mai chia buồn với bạn nào sỉ nhụt tâm hồn linh cảm nửa vời của mình. và mình cũng cực kì buồn bã chia buồn với mình, với bạn A, bạn U, đặc biệt là bạn Tr đã tin mình bằng cà tâm hồn


công tác đoán đề mọi năm của mình vẫn suôn sẻ. mình đã mơ thấy chị kiều trao duyên, mơ thấy anh huấn cao, anh tố hữu buồi đầu từ ấy, và đã may mắn cùng các anh, chị ấy vượt qua khổ nạn văn chương. ấy vậy mà cuộc đời khốn nạn đã ko cho mình hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tự giao. dù rằng mình cũng đã sống sót trở về.

vấn đề là thế này. mấy ngày nay ngày nào mình cũng mơ xuân quỳnh. đã thế mình còn thường xuyên súc nước muối. thế nên mình đã nghĩ kĩ, kĩ lắm, và dồn sức học sóng. mình đã tụng đi, tụng lại, và tin chắc mình sẽ thành công.

sáng nay. khi mình thei chữ sóng trong đề. mình sém chút nữa là la hú lên. mình vui wá. mình nhìn thiên hạ. rồi nhìn lại cái đề. và trong giây phút ấy, mình những tưởng mình sẽ hộc máu mà chết. hic. mình wên mất, năm nay 12 thi 2 đề riêng. và bài sóng, uh, cái bài mà mình linh cảm mãnh liệt đã chui tọt cho ban A. còn mình, mình ư, mình phải ôm lấy vẻ đẹp trữ tình của sông đà mà tỉa đạn. chéo chéo.

tuy nhiên. với tâm thế lừa tình, mình đã phăng đc cái mở bài rất đáng quý. và rồi, mình nhớ lại, lần cuối cùng mình học dẫn chứng sông đà là 1 tuần trước. mình nghĩ, mình sẽ làm gì, hay mình giả bộ xỉu và dc hưởng điểm. nhưng rồi mình nghĩ, ah, ko đc. mình phải dùng tuyệt chiêu. và thế là mình dẫn chứng, mình khen anh tuân, mình bắt đầu ca ngợi sông đà. tuy nhiên, viết xong, mình chợt phát hiện mình kể nhiều mà ko nói nghệ thuật. thế là mình đê tiện. viết ngay 1 khổ trước khi kết bài giả bộ là liệt kê thủ pháp j j đó. rồi cười ha ha vì mình láo wá. hay wá.

hết rồi. thi cứ hết vui. có mỗi môn văn kể thôi. mình đi xem phim tiếp đây.
No comments:
Post a Comment
b