
.
cửa sân thượng khoá. gõ thật mạnh vẫn ko ai mở. điều duy nhất biết là đang kẹt trên sân thượng. gào khản cổ. cửa vẫn đóng. gào và gào mãi. cửa vẫn đóng. 1 tiếng sau mẹ về. cửa đc mở. ba ngủ quên... vô tình mà cửa khép thôi.
.
nếu giả sử cửa khép mãi và mình kẹt trên đó. cuộc sống này sẽ ra sao? nếu bi quan thì sẽ nghĩ rằng cuộc sống chấm hết. nếu lạc quan thì sẽ nghĩ rằng cuộc sống phải gặp chông gai, lát nữa cửa sẽ mở thôi. nếu tâm hồn đơn giản thì sẽ phán lên rằng nhảm nhí. chuyện ko có. nghĩ làm gì. nếu có một chút phiêu lưu và tưởng tượng thì sẽ nghĩ đến việc thả dây leo xuống như trong phim hành động. cùng một vấn đề và có hàng triệu cách nghĩ, cách làm.
.
đã bao giờ cánh cửa khép trong 12 năm qua? cánh cửa tình bạn? cánh cửa tình yêu? cánh cửa thành công? cánh cửa du học? cánh cửa hy vọng? ... ko nhiều, nhưng ko có nghĩa là ko có. vậy đến bây giờ vẫn sống, có chết đâu. rõ ràng, cửa khép thì vẫn sống đấy thôi. sống âm ỉ, sống dù có phẫn nộ, vẫn cứ là sống.
.
cửa này khép, cửa khác mở. rồi lỡ cửa ko mở? rồi sao? rồi sao? thì chờ cửa khác, lạc quan lên? hàng chục, hằng trăm, hàngngàn, hàng vạn cánh cửa tiếp theo vẫn ko mở? bỏ cuộc sao? hay chết? KHÔNG. ko chờ cửa mở, cũng chả để cửa khép. mình tựđứng dậy, tự mở cửa và tự khép cửa. vậy nếu mình ko có chìa? vậy thì tìm người có chìa để mở. cuộc sống mà. đâu phải chỉ một người được mở cánh cửa.
.
tin ở mình. tin ở bạn mình. vậy thôi.
No comments:
Post a Comment
b