blast

tiếng nói thầm kín của một người suốt một đời không bày tỏ hết.

Sunday, May 17, 2009

thời gian trắng

.
kí ức như một đoạn phim dài với những vệt trắng đầy dấu hằn sâu như thể một bàn tay nào đó đè thật mạnh và kéo cây bút xoá ngang qua quãng đời đó. kỉ niệm màu trắng. tình bạn màu trắng. và thời gian màu trắng.
.
khoảng cách giữa giấc mơ và hiện thực rất lạ. người ta đứng từ hiện thực chạm tới giấc mơ rất đơn giản. nhưng để từ giấc mơ chạm tới hiện thực thì nhiều khi triệu triệu người nối nhau vẫn chưa chạm tới đc.
.
luôn cười. luôn kiếm thật nhiều tiền. luôn tha thứ. luôn học cách quên những nỗi buồn. và thỉnh thoảng học cách nói dối chính mình. rốt cuộc dù cuộc sống có cô đơn thì bản thân vẫn thấy thanh thản.
.
đừng bao giờ chờ đợi phép màu. đừng bao giờ mơ mộng. đừng bao giờ phó mặc cho cuộc sống. tất cả chỉ nên dựa vào mình. có thua thì ko hối tiếc. và có thắng thì mới tự hào. vì cuộc sống nhiều khi sau một đêm đã đổi thay rồi. :)

No comments:

Post a Comment

b